vendredi 29 avril 2011

Đạn nổ trong tù Cải Tạo Long Khánh!!! P-5

...... Đêm khuya gần sáng tiếng la tiếng hét đau đớn nảo lòng vang vọng từ phía bệmh xá trung đoàn/CS hòa lẫn với mùi tử khí rùng rợn lạnh lòng trước những cổ quan tài như tiếng gọi hồn ai oán…!
Sáng sớm hôm sau vệ binh áp tải các bác Sĩ về trại các anh vẽ mặt buồn so muốn khóc…các anh bảo ”họ chuyển người bị thương và xác chết của họ đi hết rồi!? và mang theo tất cả thuốc mem cứu hữa dọc đường để cấp cứu Cán Bộ và Bộ Đội của họ. Trên trung đoàn chỉ còn những người bị thương là người Cải Tạo tụi mình bị chúng bỏ lại cùng với hai bao muối hột bảo mình nấu` sôi lên dùng để rửa vết thương và dặn thêm ngày rửa 4-5 lần chóng lành lắm. Chúng tôi trong rừng cũng chửa bệnh bằng muối và thuốc lá Xuyên Tâm Liên chống”Sưng tấy” thế mà cũng sống ra “Phếch” đấy!?
Trước khi trở về trại có hai người bạn ta vừa chết vì vết thương quá nặng không thuốc men thiếu dụng cụ y khoa can thiệp phẩu thuật kịp thời và không cho chuyển thương sớm về bệnh viện trung ương thành phố! Một số anh em còn lại vết thương còn mãnh đạn đính trong người nếu không kịp thời mổ đạn lấy ra họ sẽ bị nhiễm trùng và chết!
Đây chính là bản chất hận thù, độc ác của quân đội Cộng Sản Quốc Tế nói chung và Bộ Đội Cụ Hồ Bắc Việt Nam nói riêng xuất phát từ long thù hận của giai cấp vô sản chuyên chính với kẻ thù:”Thà giết lầm hơn bỏ xót”. Người cộng sản không tình đồng loại  họ sẳn sàng ban phát súng “Ân huệ” cuối cùng cho thương bệnh binh của họ mỗi khi bị truy kích của quân ta-VNCH- Để bảo toàn mạng sống cho họ được nhanh chống rút lui hơn là bị vướng víu thương binh. Cũng vì lý do nầy, trong cuộc chiến tranh Miền Nam, phía quân cộng sản Bắc Việt không có` chủ trương bắt giữ tù binh của VNCH trong các cuộc công đồn đánh bót được thành công, nếu bắt được địch VNCH họ VC khai thác xong là họ giết chết ngay. Không bắt giữ làm tù binh vì họ lén lút xâm nhập miền nam chỉ có mật cứ lén lút thì làm sao có đất nhốt tù binh và nuôi ăn họ. Họ cứ giết khỏi nuôi ăn và canh giữ tù. Chỉ có tù binh Mỹ là họ để lại làm con tin trao đổi cho ngày 30-4-1975 chỉ có toàn là tù binh Mỹ không có tù binhVNCH, nếu có họ cũng giết…giết để không có tù binh và  chứng tỏ được mình là “Kẻ xăm lăng”Miền Nam và vi phạm trắng trợn H Đ Paris/73 chỉ có tù binh Mỹ và Tù binh VC trao đổi nhau mà thôi!??? Số tù binh Mỹ bị bắn rơi máy bay tại Hà Nội trong trận bỏ bomb chiến dịch Line Backer 1-2 trong 12 ngày đêm san bằng Hà Nội cuối năm 1972. Để trao đổi tù binh Cộng Sản bị bắt tại Miền Nam/VNCH, một tù binh Mỹ đổi lấy cả ngàn tù binh Cộng Sản Bắc Việt, cho có tiếng trao đổi và có tiếng cộng sản nhân đạo với dư luận quốc tế…và cũng để lấp đi sự xấu xa vô nhân đạo Cộng Sản BV thô bạo trắng trợn chiếm lấy miền Nam/VN và tự cho mình được quyền ”Giải phóng” dân miền Nam để che mắt thế giới bị đui chột, mù lòa…!?
Trại tù chúng tôi thật sự đã vắng hẳn không còn đông đúc, chen lấn lấy cơm phân chia theo phần ăn, hay sắp hàng đông đảo chờ phân công nô dịch tù đày. Nay chỉ còn lại không đầy 800-900 người so với ngày qua 2.500-3.000 cải tạo. Vì ngày kho đạn nổ trong trại cải tạo có đến 2/3 số anh em cải tạo đi theo đám vệ binh Cộng Sản có súng ống dẫn đầu ra ngoài lao dộng cải tạo trên các cánh đồng nông, lâm trường của Cộng Sản khai phóng đất rừng nên cũng khá xa trại 5-6 cây số nên cũng được an toàn khi kho đạn Long Khánh nổ. Và đây là cơ hội vận thời hiếm có để vượt thoát trại tù của Cải Tạo đã đến. Kho đạn nổ thật hiếm xẩy ra trong bối cảnh đen tối trại tù Cải tạo lúc nầy. Chắc có một nhóm tàn quân chiến hữu nào đó đến giải cứu. Thời cơ có một không hai đã đến không nên bỏ lở cuộc vượt thoát này. Các tù Cải Tạo rất nhạy bén và tinh ý lắm chỉ cần cái nhái mắt là cả một kế hoạch vượt thoát đã được hội thảo thành hình, mỗi người tự biết trách nhiệm của mình trong chiến thuật “Mưu sinh thoát hiễm” được huấn luyện Võ Bị nhà trường.
Các Sĩ Quan Cải Tạo muốn sớm làm chủ tình thế, và giải quyết sự việc nhanh chóng gọn gàn không gây đổ máu cho mình và địch. Cải Tạo đang lao động tự nhiên bỏ cuốc bỏ cày và đi về một phía đất trống tập trung lại và quỳ gối xuống đất, hai tay để phía sau đầu như VC ngày xưa bị khui hầm không trốn thoát…và gây bất ngờ cho bọn vệ binh Bộ Đội- Vì sớm muộn gì họ cũng bắt tập trung lại để khống chế cải tạo không lợi dụng đạn nổ mà trốn thoát, phía cải tạo chúng tôi cũng momg như vậy để tập trung ngược lại các vệ binh đang ẩn dấu đâu đó chưa xuất hiện và rình bắn chúng tôi khi bỏ chạy thoát!?. Khi  vệ binh về đông đủ  để kiểm danh tù “Ngoan”của chúng và mất cảnh giác đề phòng, bị chúng tôi tước  đoạt súng và bắt trói tay lại thành từng nhóm và để sung lại cho họ sau khi tháo băng đạn và đạp cong nòng sung như chú tôi thường lảm khi “Gẩy Súng Tan Hàng” Tháng Tư/75…Xong chúng tôi chia nhau phân tán mỏng đi nhiều nơi nhiều hướng cho địch khỏi truy tìm. Những vị Sĩ Quan nầy không kết thành một lực lượng duy nhất chiến đấu!? {vì Mất dân rồi chiến đấu cho ai!???} và phải tự mìmh mưu sinh thoát hiễm cho đời chiến binh…!!!Đa số các anh chạy sang hướng biên giới Campuchia theo ngỏ Tây Ninh Xuân Lộc vì nơi đó vẫn còn lực lượng người Thượng Fulro bảo vệ và đưa sang Campuchia để đi Thái Lan tỵ nạn Cộng Sản. Cũng có số it chạy vào nhà dân nhờ che chở và giúp đỡ về Saigon với gia đình để tìm đường vượt biên vì không thể nào sống chung Cộng Sản và bị bọn cờ Đỏ/30 phát hiện lập công Cách Mạng. Biết rằng muôn ngàn khó khăn nguy hiễm đang chờ đón họ, nhưng đó là cái giá TỰ-Do mà họ đã đánh mất vì sự phản bội của người theo Cộng Sản.
Qua ngày sau dân chúng nơi đồn điền cao su quanh vùng bị Bộ Đội Cộng Sản chiếm đất lấy vườn cao su phá tan tành nguồn sinh lợi cao su có giá trị kinh tế xuất khẩu cao hơn để trồng ngũ cốc ngô, khoai,săn…có giá trị kinh tế kém hơn, với mục đích đốn bỏ cây cao su làm cũi dun lò, bán làm chất đốt cho dân. Nay Cải Tạo vượt thoát tù lúc kho đạn nổ và vắng bóng trên các nông –lâm trường của Bộ Đội Miền Bắc vào Nam. Người dân rất đông đảo ùa vào trong vườn đập phá, gặt hái, đào bới tan tành hoa lá các nương khoai, rẩy sắn …phá tan công sức lao động nô lệ của người cải tạo để trả thù bị Cộng sản chiếm đất của dân và bắt tù cải tạo nô lệ phục vụ cho bọn cướp Miền nam lấy đất đai và sự sống lâu dài của dân địa phương này!?.
Cuộc sống dưới bất cứ chế độ nào dù Cộng Sản hay Tư bản để phải chiến đấu giành giựt nhau để mà sinh tồn nhưng cái sinh tồn đó có hợp đạo lý và công tâm không? Là điều đáng nói nơi người Cộng Sản vẫn bất công và thiếu lương thiện thực hiện chủ nghĩa.
Chiến tranh là ngàn đời muôn thưở của nhân sinh tất cả đề theo dòng biến dịch thời gian mọi sự việc đều thay ngôi đổi chủ.”Cá ăn kiến thì kiến ăn cá” Nếu chế độ không được lòng dân thì chiến tranh vẫn chưa chấm dứt…chính thể suy tàn!
Hai hôm sau trên trung đoàn sai vệ binh xuống trại cải tạo lấy người người lên làm nô dịch dọn dẹp vệ sinh, sửa sang lại những căn nhà hư đổ do nổ đạn tàn phá. Phía chúng tôi có cả mấy chục cải tạo đi làm phu dọn dẹp. Vào cổng khu vực trung đoàn thấy ngổn nganh đầu đạn và mảnh đạn đủ loại tràn ngập toàn khu trung đoàn, với những nhà không nóc, tường gạch đổ nát trơ khung sườn nhà. Dụng cụ bàn ghế, giường kệ bị ngả đổ hỗn lọa tứ bề. Sự thiệt hại khá nhiều hơn bên phía trại chúng tôi, các anh phải chia nhau thành nhiều toán dọn dẹp xắp xếp đống đổ nát hoang tàn bề bộn cây váng và tole mái nhà v.v…
Tôi khập khểnh cà nhắc theo nhóm nhặc mãnh đạn vở lung tung cho vào chiếc xe Cải Tiến như xe cút kít được chế lại từ đóng sắt vụn bải xe trong nhà tù SĐ18BB cũ. Dùng để kéo cũi trong rưng ”Su”{cao su}Long Khánh. Xe có hai bánh bằng niền sắt xe Jeep chạy trên bạc đạn có khung sắt làm bằng tole xe hơi có hai càng kéo và đẩy kê râm rầm…Sức chứa nó nhiều và chở nặng khỏe hơn vác cũi trên vai. Với sức người, tiêu chuẩn chỉ tiêu cho tù khổ sai lao động là đường khính 40cm, dài70cm cho một cải tạo vác xa 5km cho một người tù từ rừng cao su về lại trại mà chúng cướp của dân.
Để nhặt đạn, chúng tôi dàn hàng ngang di chuyển lượm mãnh đạn bỏ vào xe đẩy và tiến dần dần vào kho đạn vụ nổ vừa qua kinh hoàng gây chấn động đến tận Saigon vẫn còn nghe tiếng nổ long trời.
Trực nhận đầu tiên không thấy kho đạn đâu cả, nó biến mất và để lại một vùng đất xám xịt nóng chảy đào sâu đen hỏm, chung quanh bờ rào cây cỏ cháy sạch rụi và hiện tượng đặc biệt trong vòng bán kính 100m sức ép không khí thổi văng sạch sẻ những thứ chướng ngại vật không còn mãnh nào vở của đạn  còn xót lại. Nhưng có điểm kỳ lạ và huyền dịu nhất là tượng Phật Bà Quang Âm  cạnh kho đạn cách đó 30 m vẫn còn đúng vững, nguyên vẹn không bị ngả đổ vì sức chấn động kinh hồn và cũng không bị vết đạn phá hủy. Màu trắng tinh anh của bức tượng làm bằng Thạch Sứ vẩn không bị  đổi màu cháy xám  với sức nóng kinh khiếp…chỉ ngoại trừ một bàn tay của Quan Âm cầm bình Tịnh Thủy đã bị Bộ Đội Cộng Sản dung búa cũi chặt bàn tay Phật Bà để lấy bình Tịnh Thũy đựng nước tiểu cho bản tính ngông nghêng !? Trước khi xẩy ra vụ nổ khá lâu rồi lúc chiếm được SĐ18BB và tôi đã thấy tượng Phật Bà mất bàn tay mấy ngày trước khi lên trung đoàn giai rào lại kho đạn và làm chứng nhân vụ nổ này. Còn điều hy hữu nữa là gốc mai già khi dọn sạch rào, tôi chừa lại vì không nở chặt bỏ, nay vẩn còn ngạo nghể trơ cành trong lửa đạn lao tù!...
MỘT ĐẠO QUÂN VNCH BỊ BỎ RƠI!!!
Tình trạng thiệt hại của trung đoàn theo nhận xét tôi nó tệ hại gấp nhiều lần phía bên trại cải tạo chúng tôi.Vì kho đạn nằm lọt thỏm vào khu vực trung đoàn.Văn phòng làm việc và canh gác bảo vệ tiếp xúc kho đạn gần hơn. Xe chuyển tải đạn được hoạt động đông đảo hằng ngày để cung cấp cho chiến trường Campuchia đánh Khờ Me Đỏ qua biên giói Tây Ninh. Vì nó có tầm mức quan trong nên thiệt hại của họ càng lớn hơn nhiều lần so với cải tạo. Những xác chết của họ được chuyển vận trong đêm đến suốt sang và thay thế lính Quân khu về trám chỗ trống bị thiệt hại. Vì thế nên vệ binh  toàn là người lạ mặt, không nhận ra mặt hàng ngày đám vệ binh cũ và họ cũng không biết điều hành công việc hàng ngày còn xa lạ và ngơ ngáo nhưng bản chất còn hách dịch cho ta đây là kẻ chiến thắng Cộng Sản. Đám vệ binh mới này chưa quen với cách nhận tiền của Cải Tạo, thì Sơn Hồng Đức là mộtcCải tạo đứng ra nhận lãnh môi giới dịch vụ bắt liên lạc với vệ binh bộ đội. Đức bà con với Sơn Ngọc Thành của chính phủ lon-nol Campuchia cùng học cải tạo chung tù, anh Đức được bạn bè đồng tù đặt cho cái` tên là bộ trưởng ngoại giao cải tạo chuyên viên đi mướn đài [ radio] 3 cửa sổ [là tên gọi của bộ đội miền bắc mới vào nam] tức radio 3band của mình để bắt đài quốc tế BBCva VOA…là chuyên viên móc nối với cán bộ, bộ đội ham tiền Đức đã thuyết phục được các vệ binh miền bắc rằng làm việc để có tiền cưới vợ gái miền nam đẹp, hiền lắm! và dễ thương hơn gái miền bắc, họ chanh chua đanh đá hiếp chồng! làm đám vệ binh khoái chí cười!...Anh Sơn Hồng Đức là con ma xó chuyên đi săn tin nóng hổi và cũng là đài phát thanh” cải tạo” đầy tin tức quốc nội lẩn quốc tế. Nhưng chính cuộc đời và tương lai anh đi về đâu!? Trong cái nhà tù vĩ đại của Cộng sản này!?Anh vừa là nạn nhân Cộng Sản như tôi vừa là thân chủ Tử Vi của tôi anh thường hay nhờ tôi lấy lá số Tử Vi theo ngày sanh, tháng để lập thành lá số và luận đoán lá só cho anh. Thực ra đúng sai của tử vi không quan trọng cho cá nhân anh, mà là ý kiến lời khuyên, luận bàn trao đổi nhau về tin tức, nhận định tinh hình thời sự trong tù là chính yếu tối cần cho nhau qua hình thức tử vi để che đậy sự dòm ngó của “Ăng ten”cải tạo do Cộng Sản cài người vào anh em ta để được về sớm với vợ con họ! Nếu lấytheo Mai Hoa dịch số thì anh Đức được quẻ “Phục Lâm” nghĩa là tương lai anh sẽ phục hồi sự nghiệp bằng con đường đấu tranh với cuộc sống gian nan như hổ rình mồi trong rừng rậm. Tương lai rất huy hoàng nổi tiếng như chúa sơn lâm …trong công cuộc phục hồi sự nghiệp cùng lý tưởng quê hương [Campuchia] trên bước đường lưu lạc xa xứ …và anh chỉ gật đầu ghi nhận mà không nói! nhưng hiểu ý tôi nói qua lời luận đoán! cho anh!...

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire