mardi 25 octobre 2011

 CUỘC CHIẾN TRANH, HỒ CHÍ MINH ĐÁNH DÂN TỘC – P43 

...
Vào lúc đó, cụ Phan Bội Châu đang ở Bắc Kinh, làm biên tập viên cho báo Đông Á Tân Văn, chính cụ đã viết lại trong Phan Bội Châu niên biểu khi “thột nhiên nghe được tin Phan Bá Ngọc bị ám sát ở Hàng Châu” (tr. 200): “Ngày 15 tháng giêng năm Nhâm Tuất, chính là ngày Nguyên tiêu, người Hàng Châu có tục xem đèn bên bờ Hồ Tây, đèn nháy như sao, náo nhiệt cực kỳ. Hốt nhiên trong ngàn tiếng pháo tre, nghe ba tiếng súng lục, tức khắc có người chết nằm ngã giữa đất, máu lấm toàn thân; lính Cảnh sát Tàu lại, soát ở trong người bị bắn có 2.150$ và một đồng hồ vàng trị giá 60$ mà người đó đã tuyệt mệnh. Ôi! Người đó mà cũng đồng bào ta! Mà lại con nhà cựu thù với Pháp đó! Ai giết người nầy? Chính là người thiếu niên sắc sảo đáng gọi là liệt sĩ: Lê Tán Anh (tức Lê Hồng Sơn)”.
Bây giờ, sau Mùa Bịt miệng 2007, đến Mùa Phá Tòa Khâm sứ Hà Nội 2008, nếu có lời chất vấn: “Bác Hồ bảo Phan Bá Ngọc đã bán cụ Phan Bội Châu cho Pháp, vụ mua bán xảy ra ngày 30-5-1925, nhưng Phan Bá Ngọc đã bị bắn chết vào ngày rằm tháng giêng 1922, tức là hơn 3 năm trước đó, làm sao ông có thể đội mồ sống dậy để bán cụ Phan cho được?” Tác giả Bùi Anh Trinh đã đặt câu hỏi như vậy. Bây giờ, để minh oan cho Bác, đứa cháu ngoan nào hay văn nô nào trong Đảng có thể trả lời!? Làm sao minh oan cho được! Bác đã là thủ phạm bán cụ Phan, mà còn “lạy ông tôi ở bụi này”. Bác thật sự “gian mà không ngoan”!
Ném viên đá khổng lồ vào miền Bắc
Đúng ra HCM không ném một viên đá khổng lồ mà đã ném muôn vạn viên đá nhỏ. Trong truyện Tây Du K ý, nhân vật thần thoại Tôn Hành Giả làm phép bứt một nắm lông của mình, bỏ vào miệng nhai nhỏ, rồi phun ra thành muôn ngàn Tiểu Tôn Hành Giả để cho ông sai khiến. Trong chiến dịch Cải cách Ruộng đất, nhân vật HCM cũng làm y như vậy. Từ Phủ Chủ tịch (vào thuở đó có thể ở Tuyên Quang theo lời kể của T. Lan), ông đã ném hàng vạn viên đá ra khắp nơi ở miền Bắc. Viên đá trúng ai thì người ấy chết… Như viên đá đầu tiên, Bác đã ném tới Thái Nguyên, và Bác đã giết ngay bà Năm Cát Hanh Long! Nhưng sức đâu mà “Bác Hồ nhà ta” ném xa như vậy. Thì HCM cũng làm y như Tôn Hành Giả. Bác đã dùng những Tiểu HCM đi khắp nơi để thi hành công tác CCRĐ thay cho mình. Mỗi một viên đá là một Tiểu HCM. Xin qu ý bạn đọc thứ lỗi vì người viết đã khá dài dòng để chỉ muốn nói rằng trong chiến dịch CCRĐ, HCM chính là thủ phạm đã ném đá giấu tay và vấy đổ trách nhiệm cho Trường Chinh và các người khác.
Đi ngược dòng thời gian và tìm đến cội nguồn của chiến dịch CCRĐ, từ Cục Lưu trữ Quốc gia Liên Xô tận Mạc Tư Khoa, ta phát giác được 2 bức thư của HCM gởi cho Stalin, viết bằng tiếng Nga (Nguồn http://www.phusa.info/ do Thanh Nam tạm dịch).
Bức thư thứ nhất viết ngày 30-10-1952:
Đồng chí Stalin thân mến,
Tôi bắt đầu soạn thảo đề án Cải cách Ruộng đất của đảng Lao Động Việt Nam, và sẽ giới thiệu với đồng chí trong thời gian tới.
Tôi gởi tới đồng chí một số yêu cầu, và hi vọng sẽ nhận được chỉ thị của đồng chí về những vấn đề này.
Những yêu cầu HCM muốn trình bày với Stalin là: 1- Xin Stalin gởi đến Việt Nam hai đồng chí Liên Xô biết tiếng Pháp để làm quen và tìm hiểu thực trạng. 2- Xin gởi tới Liên Xô từ 50 đến 100 du học sinh Việt Nam. 3- Xin 10 tấn thuốc kí ninh. Và điều 4- Xin 144 khẩu cao xạ 37 li, 72 khẩu pháo trận địa 76,2 li, và 200 khẩu súng phòng không và tổng số đạn cho tất cả các loại là 10 cơ số cho mỗi khẩu.
HCM chấm dứt bức thư thứ nhất như sau:
Sau khi nhận những chỉ thị của đồng chí về những vấn đề trên, tôi dự định vào ngày mùng 8 hoặc là mùng 9 tháng 11 sẽ rời khỏi Moscow.
Gởi tới đồng chí lời chào Cộng sản và lời chúc tốt đẹp nhất.
HCM (kí tên bằng Hán tự), ngày 30-10-1952
Qua hôm sau, 31-10-1952, HCM gởi bức thư thứ hai:
Đồng chí Stalin thân mến!
Tôi gửi cho đồng chí đề án CCRĐ của đảng Lao Động Việt Nam. Đề án này tôi đã hoàn thành với sự giúp đỡ của 2 đồng chí Liu Shaoshi và Van Szia Sian. Đề nghị đồng chí tìm hiểu và đưa ra chỉ thị về đề án này. Đề nghị ngài xem xét và cho chỉ dẫn.
Gửi lời chào Cộng sản.
HCM (kí tên chữ Việt), ngày 31-10-1952
Chuyện đời “có lửa mới có khói, cho nên hễ có nạn nhân bị sát hại thì phải có kẻ giết người, án sát nhân nào cũng phải có thủ phạm. Khi có nhiều thủ phạm, thì ta lại phân biệt chính phạm và tòng phạm. Do hai bức thư trên làm tang chứng, lịch sử sẽ viết rằng: “Đề án CCRĐ của đảng Lao Động Việt Nam là do HCM qua Liên Xô soạn thảo với sự giúp đỡ của hai đồng chí Trung Cộng Liu Shaoshi và Van Szia Sian. Sau đó đề án được đệ trình lên đồng chí Stalin của Liên Xô để duyệt xét và cho chỉ thị và sau cùng được HCM mang về ban hành trên miền Bắc VN.
Ta thường nói “Búa rìu dư luận, dư luận một thời mà còn có búa rìu, lẽ nào lịch sử nghìn đời lại không có tòa án và pháp trường hay sao? Án sát nhân giết chết mấy trăm ngàn nông dân giỏi tay nghề ở miền Bắc, vùng châu thổ sông Hồng (vì giỏi nghề nông, cần mẩn, và biết ăn biết để nên các nông dân nghèo mới thành trung nông, phú nông và địa chủ), vụ án giết người khủng khiếp nhất trong lịch sử Việt Nam bởi lẽ nạn nhân trước khi bị giết còn bị hành hạ, đánh đập, nhục mạ vô cùng tàn nhẫn, sách lược giết người đại quy mô đó lại do Âm mưu Quốc tế của HCM từ hang Pắc Bó đến tận Mạc Tư Khoa để sắp xếp cùng với các đồng chí Cộng sản Nga Tàu của ông. HCM đã đi vào lịch sử là Chính phạm của vụ án CCRĐ, lẽ nào Tử tội HCM trốn thoát khỏi Pháp trường Lịch sử? HCM phải đền mạng, không phải đền một mạng, mà phải đền cả mấy trăm ngàn lần, cả triệu lần cũng nên! Những đoạn viết sau đây chỉ để cho các thế hệ tương lai nhận rõ HCM“mặt người dạ thú và tội ác của ông là tuyệt vô nhân đạo”. Trong bài viết ký tên Đ.X., HCM đã kết án các địa chủ những lời như vậy. Nhưng thật sự không có địa chủ nào “mặt người dạ thú” bởi lẽ không có địa chủ nào ở Việt Nam phạm tội giết người cả. Chỉ có Chủ tịch HCM phạm tội giết vô số địa chủ mà thôi. Cho nên trong lịch sử VN, chỉ có HCM là “mặt người dạ thú và tội ác của ông là tuyệt vô nhân đạo, duy nhất chỉ có một mình ông xứng danh như vậy! Lời của ông kết án địa chủ, bây giờ luận xét lại, Dân tộc xin hoàn trả lại cho ông! Suy ra chính ông đã tự chửi mình!
Chính phạm giết bà Năm Cát Hanh Long
Ngày 21-7-1953, trên báo Nhân dân của Đảng có một bài viết tựa đề “Địa chủ ác ghê” lời lẽ vô cùng điêu ngoa, vu khống ba mẹ con bà Năm Cát Hanh Long đã giết hại tất cả 260 người nông dân vô tội. Bài báo ký tên là C.B. Không ai biết C.B. là ai. Mãi cho đến 54 năm sau, một người Việt ở Úc Châu tên Nguyễn Quang Duy tìm trong tập 6 của bộ HCM toàn tập có 15 bài viết của HCM ký tên C.B. (=Của Bác). Nhưng trong 15 bài viết đó lại không có bài “Địa chủ ác ghê”! Thì ra bài viết đó quá ư đểu cáng, Bác đặt điều phỉ báng cực kỳ phi lý, đọc lên chỉ làm trò cười cho mọi người, nên Đảng phải đánh lờ bỏ quên đi để cho “Bác của chúng” khỏi mang tiếng.
Với bài báo “Địa chủ ác ghê”, HCM đã quyết tâm kết án tử hình bà Năm Cát Hanh Long rồi! Bà Năm đã sát hại 260 nông dân vô cùng dã man “theo lời vu khống của Bác” thì bà phải chết thôi! Vậy mà Bác lại phát biểu trước Bộ Chính trị rằng: “Tôi đồng ý người có tội thì phải xử thôi, nhưng tôi cho là không phải đạo nếu phát súng đầu tiên lại nổ vào người đàn bà mà người ấy lại cũng giúp đỡ cho cách mạng. Người Pháp nói rằng không nên đánh đàn bà dù đánh bằng một cành hoa. Bác đã dã tâm kết án tử hình bà Năm, vậy mà ngoài miệng còn lôi kéo “Phép nịnh đầm” của Pháp vào để chống chế! Thế mới biết bộ mặt giả nhân giả nghĩa đáng ghê tởm của HCM, đúng là “mặt người dạ thú”!
Tìm ra tác giả bài “Địa chủ ác ghê” là HCM đã là một kỳ công trong lịch sử. Sau đó cây viết trẻ Nguyễn Quang Duy còn tìm trong HCM, Biên niên tiểu sử, tập 5 tr. 418, thêm một bài viết khác của HCM dưới ẩn danh là Đ.X. Nguyễn Quang Duy viết như sau: “Bài viết của Chủ tịch HCM “Địa chủ phản động ác ghê”, ký bút danh Đ.X, đăng trên báo Cứu Quốc số 2459 (ngày 2-11-1953), tố cáo tội ác của một số địa chủ phản động đã cấu kết với Thực dân và bù nhìn để phản dân, phản nước, mưu phá hoại Chính sách Ruộng đất của chính phủ. Chúng là bọn mặt người dạ thú và tội ác của chúng là tuyệt vô nhân đạo…
Đến ngày 19-12-1953, Chủ tịch HCM ký sắc lệnh cho thi hành CCRĐ tại tỉnh Thái Nguyên là ATK của Việt Cộng (ATK=An toàn khu). Đến đây, hậu trường chánh trị của CCRĐ hiện ra rõ như chuyện “Đêm giữa ban ngày. HCM đã chuẩn bị viên đá đầu tiên ném vào bà Nguyễn Thị Năm tuần tự như sau:
1- Ngày 30 và 31-10-1952 đến Mạc Tư Khoa đệ trình lên Stalin “Đề án CCRĐ của đảng Lao Động VN”để xin chỉ thị và nhân tiện xin súng đạn. 2- Ngày 21-7-1953 viết bài “Địa chủ ác ghê” bút danh C.B. để kết án tử hình bà Năm Cát Hanh Long. 3- Ngày 2-11-1953 viết thêm bài “Địa chủ phản động ác ghê” ký bút danh Đ.X. 4- Và sau cùng, ngày 19-12-1953 ký sắc lệnh ban hành CCRĐ khởi đầu ở tỉnh Thái Nguyên để bắt bà Năm Cát Hanh Long phải là nạn nhân đầu tiên. Cần ghi nhớ là viên Đội trưởng chỉ huy vụ đấu tố Bà Năm là người Nghệ An, đồng hương với Bác.